Rồi cô nàng lên siêu xe đi mất hút …
Chiều đó, dưới cổng hoa hồng ngay bảng tên PINK IDEAS của căn biệt thự sang trọng, Nguyễn Nguyễn xuất hiện như nam thần đang mở cổng bên cạnh là chiếc xe hơi màu vàng ánh chút hồng rất riêng đúng chất thơ, sau cánh cửa xe là nguyên xóm đang trong tình trạng “rình con mồi sập bẫy” - đủ thấy cả xóm “quan tâm” Nguyễn Nguyễn đến mức nào!
Tiếng nhốn nháo, xì xào không qua được đôi tai tinh tế của nhà văn, Nguyễn Nguyễn cũng biết là những ai “tạc ra tác phẩm” đó, anh không quay lại, miệng hỏi:
- Nguyễn Nguyễn: Từ từ đã nào, đừng vội, để tôi mở cửa rồi tất cả cùng vào nhà tôi chơi …
- Minh: Cậu không vội nhưng chúng tôi vội …
- Nguyễn Nguyễn: Anh vội gì nào?
Vừa hỏi xong câu đó, Nguyễn Nguyễn cũng vừa mở xong cửa và quay lại … thì “cả xóm” bắt được ánh mắt đầy dấu hỏi của anh ấy rồi “chuồn” mất vì xấu hổ, chỉ còn Minh ở lại
- Minh: Ơ …ơ …
- Nguyễn Nguyễn: Vào nhà đi anh Minh
- Minh: Ngồi ngoài sân cạnh vườn hồng cho mát và thưởng thức tí mùi thơm quí phái của biệt thự hoa hồng để được biết một xíu sự hạnh phúc của nhà văn chứ…
- Nguyễn Nguyễn (cười): Anh hôm nay sao vậy, ngồi thì ngồi, anh thích ngồi bàn uống trà thì lại bàn ngồi hoặc xích đu, thì tùy nhé, để tôi vào lấy nước…
- Minh: Có trà hoa hồng thì càng tốt nhé! (giọng trêu đùa)
- Nguyễn Nguyễn: Có (vừa quay đi, vừa trả lời)
Ít phút sau, Nguyễn Nguyễn mang ra một mâm trà, trên đó có bình trà nóng, 2 cái tách và một bình thủy tinh to đầy đá lạnh.
- Nguyễn Nguyễn: Có cả hai, anh muốn uống trà nóng hay trà đá đều có.
- Minh: Cậu thích nóng hay lạnh?
- Nguyễn Nguyễn: Trời xế chiều thế này, thì tôi thích uống trà đá hơn, cho mát, còn trà nóng thì …
- Minh: Thì sao?
- Nguyễn Nguyễn: Trà nóng, tôi chỉ thích uống một mình vào ban đêm, dễ tập trung và … thưởng thức được trọn vị hòa quyện với hương hoa hồng, cảm xúc càng dạt dào, yêu đời hơn, tôi dễ thả mình vào tác phẩm của mình hơn… Vậy đó!
- Minh: Vậy anh để tối thưởng thức cho trọn vị hoa hồng của anh đi, tôi cũng uống trà đá cho mát…
- Nguyễn Nguyễn: Tôi thấy anh hôm nay lạ lắm nha
- Minh: Có lạ gì đâu, chỉ là tôi tưởng cậu, cuối tháng mới về, vì bận đi tìm cảm hứng…chứ..
- Nguyễn Nguyễn: À, tôi có chút việc …
- Minh: Mọi lần, cậu thường đi đâu đó, tận nửa tháng mới dìa, còn căn dặn tôi nhớ ngó giùm giàn hoa hồng, ít ngày lại qua tưới nước giùm … vì cậu sợ nó thiếu nước mà không ra hoa đẹp …
- Nguyễn Nguyễn: Rồi mấy ngày nay anh có tưới giùm tôi không?
- Minh: Có chứ, mà lần này thấy lạ lạ heng, đi tìm cảm hứng mà chưa tới nửa tháng là thấy dìa rồi … heng…
- Nguyễn Nguyễn: Vậy anh khỏi mất công qua tưới nước giùm tôi …heng, khi nào việc xong tôi lại đi tìm cảm hứng tiếp, lúc đó tôi nhờ anh tưới nước giùm tôi nữa đó…
- Minh: Chứ … không phải là cậu sợ ai đó mất cảm hứng nói chuyện với cậu, rồi mất cảm hứng không nói chuyện với cậu, rồi cậu buồn có phải không?
- Nguyễn Nguyễn: Trời … trời … à … cái gì cũng không qua camera chạy bằng cơm heng…
- Minh: Bao lâu rồi?
Thơ Thơ
Xin mời đón xem kỳ tiếp theo!
Copyright © 2024 Bản quyền thuộc về Sân Khấu Online
Đang online: 0 | Tổng lượt truy cập: 431,479